Châu Lập Dương có chút xấu hổ, bởi vì đây là doanh trưởng yêu cầu anh ấy cầm, đang muốn mở miệng giải thích, không nghĩ rằng Tưởng Chính Hoa ho nhẹ một tiếng, sau đó nói: “Là anh để anh ấy cầm đấy.”
Anh nhìn cô với dáng vẻ em nên khen anh đi, mau khen anh đi nào, Giang Nguyệt Vi liền bật cười, ý cười rặng rỡ tươi đẹp, nhìn anh, thanh âm vui vẻ nói: “Anh cũng rất cẩn thận, rất tốt, vô cùng tốt.”
Sắc mặt của Tưởng Chính Hoa không gợn sóng ừ một tiếng: “Cũng bình thường thôi.”
Châu Lập Dương nhìn hai người cứ tình anh ý em như vậy ở trước mặt anh ấy, chỉ cảm thấy răng mình đau nhức, một người đàn ông độc thân như anh ấy không thể thấy được trường hợp như thế này, liền nghĩ rời đi, chưa từng nghĩ Giang Nguyệt Vi lại cho anh ấy đồ, lần này là một hộp bánh ngọt trứng gà.
Anh ấy xấu hổ nên trực tiếp cự tuyệt, ai mà ngờ vừa nhấc mắt đã thấy Tưởng Chính Hoa híp mắt nhìn anh ấy: “Chị dâu anh cho anh thì anh cứ cầm lấy, đừng khách khí.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây