Anh ấy lặng lẽ quan sát chị dâu này qua tấm gương, dáng dấp thật dễ nhìn, vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, lời nói vừa rồi cũng rất ôn nhu, rất dễ dàng khiến cho người đàn ông sinh ra ý muốn bảo hộ, khó trách Tưởng doanh trưởng dễ dàng lâm vào tổ ấm dịu dàng như vậy.
Xe từ từ rời thành phố, lái ra ngoài, đường núi không gập ghềnh như Giang Nguyệt Vi tưởng tượng, vẫn khá rộng rãi, lái xe khoảng nửa tiếng thì vào trụ sở, sau đó rẽ trái rẽ phải mấy lần, rất nhanh đã dừng lại trước căn hộ có hai tầng.
Ba người rất nhanh xuống xe, Giang Nguyệt Vi nhìn thấy bảng hiệu ở lầu một viết ba chữ nhà khách, cô cầm theo hành lý đi theo bọn họ tới phòng khách ở lầu một, Tưởng Chính Hoa đã sớm chào hỏi xong, chỉ tiến lên đăng ký sau đó người gác cổng liền đưa chìa khóa cho anh.
Nơi này tựa hồ không có người nào, Giang Nguyệt Vi đi theo anh trực tiếp lên lầu hai cũng không đụng phải người nào, bọn họ dừng lại trước cửa phòng trong cùng, anh rất nhanh mở cửa ra, sau khi để đồ vật xuống, anh nói với Châu Lập Dương: “Anh về trước đi, nơi này tự chúng tôi dọn dẹp là được rồi.”
Châu Lập Dương lập tức cúi chào, sau đó nhìn Giang Nguyệt Vi: “Thế chị dâu, tôi đi trước đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây