Giang Nguyệt Vi gật gật đầu.
Nghĩ bây giờ cô có thể hối hận, Tưởng Chính Hoa tự động lọc ra chuyện tối hôm qua, bèn đổi giọng hỏi cô có muốn đi xem phim hay không.
Giang Nguyệt Vi nghe vậy vừa nghĩ đến ngày hôm qua tiêu nhiều tiền như thế, trong lòng ngay lập tức cảm thấy xót xa: “Không cần đi đâu, chúng ta trở về đơn vị đi, em muốn nhìn xem nơi trước kia anh sinh sống.”
Tưởng Chính Hoa nghĩ dù sao ngày mai cũng phải đến đơn vị báo cáo, hôm nay sắp xếp một chút cũng chắc giống nhau, vì thế đi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại, mua bữa sáng về nói với người phụ nữ: “Em ở nhà khách quân doanh trước, cách viện cho người trong gia đình rất gần, cách anh cũng rất gần, ăn xong bữa sáng chờ chút sẽ có người tới đón chúng ta, đợi sắp xếp xong xuôi anh sẽ dẫn em đi báo cáo lớp học ban đêm.”
Những ngày này ở cùng bên cạnh anh, Giang Nguyệt Vi tựa như dần dần đã quen với tất cả sắp xếp của anh, cô không cần quan tâm mấy thứ này nữa: “Được, em nghe anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây