Nơi này của bọn họ chỉ là một huyện lị, xe lửa chỉ đi một con đường, cho nên thời gian đỗ xe rất ngắn, vé bọn họ mua là vé giường nằm, anh lôi kéo cô tìm được toa xe tương ứng đã lên xe, Giang Nguyệt Vi mới phát hiện trong toa xe nho nhỏ vậy mà có sáu chỗ ngồi, có điều tuy rằng có sáu chỗ ngồi thế nhưng hiện tại chỉ có hai người bọn họ ở bên trong.
Tưởng Chính Hoa nhìn bộ dạng có chút kinh ngạc của cô bèn giải thích cho cô: “Hiện tại không phải là giờ cao điểm đi xa gì hết, hơn nữa giường nằm này cũng không phải ai cũng có thể tùy ý mua được, cho nên rất có thể căn phòng nhỏ này tối nay sẽ chỉ có hai chúng ta.”
Giang Nguyệt Vi gật gật đầu, cùng anh cất kỹ hành lý, xe dừng lại không lâu, rất nhanh đã khởi động, Giang Nguyệt Vi lần đầu tiên ngồi xe lửa, tựa như một đứa trẻ con có được đồ chơi mới, tò mò không chịu nổi, lúc này lại nhìn chỗ kia xem sóc một chút, sau đó mới ngồi xuống.
Cô ngắm nhìn phong cảnh, còn anh ngồi đối diện cũng như thế nhìn cô, giải thích hành trình ngày mai cho cô: “Lần này chúng ta đến sớm hai ngày, ngày mai đến bệnh viện thăm khám trước, sau đó anh sẽ đưa em đến cửa hàng tổng hợp mua sắm, tiếp đó là xem phim, em cảm thấy như thế nào?”
Giang Nguyệt Vi đối với sự sắp xếp của anh không có ý kiến gì khác, gật đầu rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ: “Em sao cũng được hết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây