Giang Nguyệt Vi hơi ngạc nhiên liền đi ra ngoài: “Sao anh lại đến đây? Em vẫn chưa tan làm mà.”
Nói xong, cô nhìn thấy dường như trong tay anh cầm tài liệu, ánh mắt sáng ngời: “Vụ án của hai người họ có kết quả rồi sao?”
Tưởng Chính Hoa lắc đầu, hiện tại vụ án của Hà Hiểu Phong và Chung Bảo Ý đã được chuyển lên huyện, lại là vụ án lớn nên chưa có phán quyết nhanh như thế được, hơn nữa hai người đó còn đang cắn nhau: “Vẫn chưa có.”
Ánh mắt Giang Nguyệt Vi tối sầm lại, cô sắp phải hành quân, vụ án này nếu không xong thì cô cũng không yên tâm mà đi được: “Vậy khi nào mới có phán quyết?”
Tưởng Chính Hoa biết cô sốt ruột nên đã nói hết những chuyện hai người đó vạch trần nhau ở đồn cảnh sát: “Em không cần phải sốt ruột, anh đã dò la qua, ba tội danh kia của Hà Hiểu Phong thế nào cũng phải nhốt hơn mười lăm năm, phía Chung Bảo Ý có thể thêm tội danh như biết chuyện không báo và ngụy tạo lời khai, thêm vào đó lại làm hỏng cuộc hôn nhân với quân nhân, thế nào cũng phải hơn bảy năm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây