Dì cả Điêu ít con, chỉ có hai đứa con trai và một đứa con gái, hai đứa con trai bị chiều hư, đi làm thì lười biếng, mấy việc trộm gà trộm chó đã làm không ít, cái này cũng thôi đi, ngay cả tiền của cha mẹ ruột cũng trộm nốt, trộm tiền ra ngoài đánh bài không thua sạch thì không về nhà.
Hai chị dâu cũng không hòa hợp, gặp mặt là cãi nhau, loại chuyện nhỏ nhặt như ngày thường thời gian chăm cháu trai lớn của dì cả Điêu nhiều hơn vài phút so với thời gian chăm cháu trai thứ hai cũng bị hai đứa con dâu nén giận chửi rủa… tóm lại là rất lộn xộn.
Lý Thanh Lê tiến vào nghe được một nửa trong lòng cũng tức giận, kẻ xướng người họa với anh ba Lý, cười nhạo bảo: “Anh ba, lời này của anh không đúng rồi, anh họ Chí Nghị và Chí Hâm nào có thể gọi là gây chuyện, cái đó là trẻ tuổi không hiểu chuyện, dù sao người ta vẫn chỉ là một đứa trẻ bốn mươi tuổi thôi mà!”
Dì cả Điêu: “…”
Dì cả Điêu mất mặt, lại tự nhận là bên mình chỉ có hai cái miệng, bên bà Điêu có ba cái miệng nên mình chịu thiệt, không thể cứng đối cứng với đám người Lý Thanh Lê, vì thế chuyển sang thì thầm với Châu Thư Đào ở cách đó hơi xa một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây