Từ nhỏ Lý Thanh Lê đã hưởng thụ sự đãi ngộ mẹ mình chỉ nấu đồ ăn cho một mình cô thôi, nên đã sớm quen rồi, cũng không cảm thấy có chỗ nào không ổn cho nên chỉ gật mạnh đầu, phất tay: “Vậy mẹ từ từ làm nhé, con đi làm việc đây!”
“Đi đi đi đi, nhớ làm việc đừng quá thành thật, mệt thì nghỉ ngơi, anh họ ba của con không dám trừ công điểm của con đâu!” Giọng nói của bà Điêu truyền đi rất xa.
Vì nhớ thương trong nhà còn có một bữa ăn ngon đang đợi mình, buổi chiều Lý Thanh Lê làm việc vô cùng có sức, ngay cả cắm mạ cũng đẹp hơn bình thường, nụ cười trên mặt cũng không biến mất.
Lý Thanh Lê cắm mạ, tốc độ dưới tay nhanh chóng, ngoài miệng còn ngâm nga bài “Đêm trên thảo nguyên” nghe được ở chỗ thanh niên trí thức.
“... Đợi đến khi ngàn dặm tuyết tan chảy, đến khi trên thảo nguyên đưa tới gió xuân, Kokdala thay đổi dáng hình, cô gái sẽ tới cùng với tiếng đàn của tôi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây