Phó Bạch chậm rãi phân tích cho cô nghe: “Trước đây anh đã từng dạy Nhị Bảo, đứa trẻ này có hơi cẩu thả, thi cử dễ khẩn trương, bình thường còn đỡ hơn một chút nhưng kỳ thi càng lớn cậu bé càng căng thẳng, có khuyên cũng vô dụng, vào trường thi chắc chắn phải xem bản thân cậu bé thôi.”
Lý Thanh Lê gật đầu đã hiểu: “Em biết rồi, lần này thi đại học, xem ra nhà chúng ta rất có khả năng chỉ có một mình Lý Nhị Bảo thi rớt, ôi, cháu trai đáng thương của em, em chắc chắn phải chỉnh đốn nó một trận trước khi có kết quả, sau khi có kết quả rồi em cũng không tiện ra tay nữa.”
Phó Bạch không nhịn được mà cười thành tiếng: “Em rất tự tin về bản thân.”
Khí tức nguy hiểm trên người Lý Thanh Lê cách màn đêm tối tăm vẫn có thể cảm giác được rõ ràng: “Anh có ý gì?”
“Không có, anh chỉ biểu đạt ý tán thưởng đối với em thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây