Phó Bạch “ừm” một tiếng, rơi vào trong hồi ức: “Anh nhớ khi anh còn làm thanh niên trí thức ở đội sản xuất, có một lần em nói với anh một cách rất chắc chắn rằng không lâu nữa đâu, rồi năm ngoái em lại kiên trì mua quyển sách này, lẽ nào trong chuyện này còn có nội tình gì đó mà anh không biết sao?”
Lý Thanh Lê đáp một cách nghiêm túc: “Thầy Phó đoán đúng rồi, nói ra thì vào một đêm giông tố bốn năm trước đột nhiên em nằm mơ, trong mơ có một quyển tiểu thuyết, trong tiểu thuyết viết năm nay sẽ khôi phục kỳ thi đại học, nó còn nói [Bộ sách tự học toán lý hóa] năm nay sẽ xuất bản lại, anh nhất định phải kêu các anh chị anh nhớ tranh một bộ giúp chúng ta đấy!”
Phó Bạch buồn cười: “Vậy quyển tiểu thuyết đó viết chúng ta có mấy đứa con không, và chúng ta đặt tên gì cho tụi trẻ?”
Lý Thanh Lê rơi vào khó xử: “Anh muốn nghe lời thật hay là giả?”
“Hiển nhiên là thật rồi.” Phó Bạch có hơi khó hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây