Cho dù cô bị người trong xưởng khuyên nghỉ việc hoặc là năm sau không thể chuyển chính thức, nhưng vậy thì đã sao? Huống chi, dù sao mình sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi xưởng dệt, bây giờ rời đi hay là hai năm nữa rời đi đối với cô mà nói đều như nhau, nếu như tâm trạng của cô không tốt vậy dứt khoát kéo hai đứa làm đệm lưng trước khi rời đi, ba người cùng rời xưởng, một chọi hai, lần này lời to rồi! Chân đất không sợ đi giày, chính là đạo lý này.
Lý Thanh Lê đã xây dựng nội tâm ổn thỏa nhưng những người khác cũng không biết, bọn họ thấy Lý Thanh Lê thẳng thắn mắng Đinh Khiết và Uông Diễm Linh thiếu đạo đức, trong lúc nhất thời cũng không biết nên bày ra vẻ mặt gì.
Người đương sự “thiếu đạo đức” Đinh Khiết và Uông Diễm Linh tức đến mức vẻ mặt càng thêm sặc sỡ, bảy sắc cầu vồng, đặc biệt là Đinh Khiết trực tiếp nhảy dựng lên, chỉ vào Lý Thanh Lê chửi: “Cô mới thiếu đạo đức, cả nhà cô thiếu đạo đức!”
Uông Diễm Linh cũng không cam lòng yếu thế, nước miếng văng tứ tung chỉ trích: “Lý Thanh Lê, một đồ nhà quê từ nông thôn lên nhà cô, cái thứ có mẹ sinh mà không có mẹ nuôi, vậy mà lại dám mắng chúng tôi không có đạo đức, xem hôm nay tôi dạy dỗ cô…”
Chữ “cô” còn chưa nói xong, Lý Thanh Lê đã giơ tay vả thẳng một phát lên mặt cô ta, sức lớn, tiếng cũng vang, quả thật là khiến người trong ký túc xá líu lưỡi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây