Còn nữa, con gái ra ngoài chắc chắn lại đi tìm tên Phó Bạch kia, hai người ngày nào cũng ở chung làm gì, dù sao sớm muộn gì cũng phải chia tay.
Lý Thanh Lê nhún vai, nâng mí mắt, quay người lại, vẻ mặt sống không bằng chết, đáp: “Mẹ, mẹ đặt trái tim về bụng đi, con đi ôn tập kiến thức cấp ba với thầy Phó cơ mà.”
Vẻ mặt của Lý Thanh Lê đã hơn cả nghìn vạn lời nói, vậy mà bà Điêu lập tức tin ngay, suy nghĩ duy nhất của bà ta là: Người khác bàn đối tượng toàn đi dạo, đi xem phim, nhưng con gái mình kết đối tượng lại đi đọc sách cấp ba? Bây giờ người trẻ tuổi càng ngày càng khó hiểu.
Ôi, vì bản mặt đẹp đẽ bắt mắt đó của Phó Bạch mà con gái mình cũng coi như nhọc lòng rồi, thật không hổ là con ruột của mình, thật thích nhìn mặt.
Chớp mắt đã tới cuối năm, thời gian một năm lướt qua trong giây lát, nhà họ Lý qua một năm này vẫn coi như sung túc, tết xuân qua đi là khai xuân, mùa xuân đầu tiên trong sự nghiệp của Lý Thanh Lê cuối cùng cũng bắt đầu… Cô thông qua khảo hạch ở xưởng dệt, có thể vào xưởng dệt làm công nhân!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây