Bà Điêu vô cùng buồn nôn, không nhịn được mà nhấn ngón tay vào đầu Lý Đại Nha: “Thật đúng là ngu hết thuốc chữa rồi! Cái thứ ghê tởm như vậy cũng có đối tượng, lại còn dụ dỗ một cô gái trẻ mới mười lăm tuổi… Cơm tối qua của bà mày sắp phun hết ra rồi đây này, sao mày còn coi người ta như bảo bối hả cháu? Mắt bị móc rồi hả, cần nó có ích gì?”
Bà ta lại quay đầu dạy dỗ hai vợ chồng anh cả Lý: “Nhìn thấy chưa, đây chính là con gái chúng mày chiều ra đấy, tùy tính không hiểu chuyện cũng thôi đi lại còn mất não! Ngược lại tao muốn xem có phải đợi ngày nào đó Đại Nha hủy hoại cả đời mình thì bọn mày mới biết hối hận hay không?”
Hai vợ chồng anh cả Lý cũng túa mồ hôi lạnh đầy người, tiểu tử này chỉ dựa vào viết thư lại lừa con gái mình đến mụ mị đầu óc, nếu như người ta thật sự có suy nghĩ gì khác với Đại Nha thì sao? Bọn họ càng nghĩ càng thấy sợ.
Lý Thanh Lê nghe xong cũng cảm thấy không đúng: “Anh ta đã gửi nhiều thư như vậy cho cháu, vậy tại sao anh ta vẫn không lo lắng sợ hãi chút nào như vậy? Như thể hoàn toàn không kiêng dè cháu? Sẽ không phải cháu đã xé hết toàn bộ thư rồi đấy chứ?”
Vẻ mặt của Lý Đại Nha lúng túng, thật lâu sau mới đáp như tiếng muỗi kêu: “Triệu Học Binh nói cháu giữ lại thư không an toàn, bị cha mẹ cháu phát hiện sẽ ngăn cản bọn cháu qua lại nên kêu cháu trả lại thư cho anh ta, anh ta sẽ bảo quản thay cháu trước, đợi ngày chúng cháu kết hôn, anh ta lại, lại…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây