Nội dung trong thư cũng không nhiều, cô đọc lướt thật nhanh, ra là anh cả Điêu Mỹ Hán kêu cô hai ngày nữa lên trấn một chuyến, tìm cô có chuyện.
Nếu là xem mắt, anh cả họ chắc chắn sẽ nói thẳng trong thư, nhưng trong thư cũng không nhắc đến chuyện xem mắt chút nào, cho nên rốt cuộc là chuyện gì?
Lý Thanh Lê nghĩ nát óc không ra được, nhưng có một chuyện cô chắc chắn không thể quên.
Sau bữa cơm, buổi trưa tan học, cô ở cổng thôn ôm cây đợi thỏ, Lý Tam Nha tan học về nhà bị cô ôm cổ kéo thẳng đi, đến tận dưới cây liễu bên sông mới dừng lại.
Có lẽ là bản năng của trẻ con hoặc là trí tuệ của Lý Tam Nha mà Lý Tam Nha nhìn thấy Lý Thanh Lê đã tươi cười rạng rỡ, không khác gì chị cả của cô bé, khiến Lý Thanh Lê nhìn mà rất khó chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây