Nói tới cũng lạ, Lý Thanh Lê ăn đến tròn trịa đẫy đà nhưng trên người lại không có sức lớn bao nhiêu, hai tháng gần đây cô đúng giờ đi làm và tan làm, mệt đến mức thịt trên người đã ít đi rất nhiều, nhưng cô lại cảm thấy tay chân càng có sức hơn.
Trước đây cô rất tự hào về cơ thể đẫy đà của mình, dù sao nhà người khác muốn béo lên cũng không có điều kiện, nhưng bây giờ thịt trên mặt cô đã ít đi, cô soi gương cũng không cảm thấy mình trở nên xấu hơn, ngược lại nét mặt càng tỏa sáng.
Điều này khiến trong lòng cô được an ủi hơn một chút, mình đi làm cũng không phải làm việc phí hoài, kiếm được công điểm và lương thực, cô còn nhận được bản thân càng có tinh thần và xinh đẹp hơn!
Điều phiền não duy nhất là cô càng gầy, người tới nhà làm mai càng nhiều, lần này không chỉ cô thấy phiền mà ngay cả mẹ cô cũng cảm thấy phiền, dù sao năm sau con gái mình cũng có thể vào xưởng dệt, ăn lương thực hàng hóa rồi, đẳng cấp lập tức đi lên, mấy thanh niên trước kia đột nhiên có hơi không đủ nhìn.
Bà Điêu vừa hạ quyết tâm, những người tới cửa đó đều bị đuổi về, chỉ một câu nói Tiểu Lục nhà tôi không vội tìm đối tượng thì người tới cửa làm mai mới ít đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây