“Vũ khí” cũng được đi, nhân khẩu của hai gia đình cũng tương đương, nếu thật sự đánh nhau nhà mình có thể thắng được hay không không dễ nói, nhưng hai bên tương tàn, kéo nhau chết chung vẫn rất đơn giản, tạm yên lòng rồi, cô lại lặng lẽ đặt quả chân có thắt dây thừng xuống đất, thứ này quá nặng, cầm đau tay.
Hiệp đầu tiên giao đấu, nhân vật hai bên cùng “vũ khí’ sáng lập lòe, không ai rơi vào thế hạ phong.
Nhà bà Lý sáu anh chị em, bốn anh trai, từ nhỏ đã quen thấy cảnh tượng này rồi, hơn nữa tính cách của bà ta mạnh mẽ, không có lý cũng lôi ra được ba phần lý, khóe miệng của chú em của quả phụ Vương là Lý Thành Công vừa hé ra được một khe hở, bà Điêu đã phi nhanh tới trước mặt, chỉ hai ba cái đã đánh bay mấy cái đèn pin.
“Cho tụi bay chiếu này! Cho tụi mày chiếu này! Sao tụi mày không chiếu vào bộ dáng ngang ngược của tụi mày ấy! Thấy tao mà không biết gọi à? Thím tư bà tư không biết gọi à? Không hiểu một chút lễ phép nào!”
“Mày nhìn cái gì mà nhìn? Trừng cái gì mà trừng? Khoe con mắt lớn bằng đậu xanh của mày hay gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây