Thấy chị ba Lý hé miệng định phản bác, cô ta nói lèo cho xong: “Đương nhiên, người nhà chúng ta chắc chắn sẽ tin chị ba rồi, nhưng sợ người ngoài không chịu tin thôi.”
Thế này cũng khiến đám người bà Điêu lo lắng rồi, cái này gọi là miệng người đáng sợ.
Bà Điêu tức giận chỉ vào chị ba Lý mắng: “Còn không phải do cái đứa sao chổi miệng như cái loa nhà cô sao, coi mình là người thông minh nhất trên đời! Quả phụ Vương người ta thủ tiết nhiều năm như vậy, muốn tái giá đã sớm tái giá rồi, cho dù cô ta thật sự tái giá thì cha mẹ chồng cô ta còn đó, có đến lượt cô nói không? Nhưng cô cứ nhất định phải phô trương, đi khắp nơi rêu rao người ta qua lại mập mờ với tên ế Lý Nhị, khiến người ta tới cửa nhà chúng ta đòi nợ, đòi sống đòi chết! Bây giờ người ta thật sự chết rồi, còn không phải người trong đại đội đều cảm thấy là nghiệt nhà chúng ta tạo ra hay sao? Trừ phi có người chứng minh cô ta bị người khác chọc tức mới nhảy sông, hoặc là bất cẩn rớt xuống, bằng không chúng ta đi đâu nói lý bây giờ? Nhà chúng ta dù có trăm cái miệng, lần này nhảy xuống Hoàng Hà cũng không nói rõ được!”
Chị ba Lý bị chửi bật khóc, khóc nức nở nói: “Nhưng gần đây con thật sự không chọc chị ta mà! Đợt trước em gái vừa mắng con vừa uy hiếp con, con nào còn dám nói với bên ngoài nữa đâu? Con sợ em gái thật sự giận rồi cũng không biết sẽ đối phó với con thế nào nữa. Ngày nào con không phải tan làm đã về thẳng nhà, cũng không dám ở bên ngoài quá lâu, đám người Xuân Liên tìm con nói chuyện con cũng không dám kể nhiều… Con giống như nửa bị câm rồi còn gì! Con đã như thế rồi, tại sao xảy ra chuyện còn đổ lên đầu con? Hu hu hu…”
Nói xong cô ta ôm mặt chôn vào vai anh ba Lý, giọng nói đứt quãng: “Nếu như con hại chị ta… vậy con ra ngoài bị sét đánh chết! Gánh nước rớt xuống giếng chết chìm! Nhóm bếp bị lửa đốt cháy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây