Đợi cô lại tỉnh dậy, thời gian đã trôi vùn vụt qua, lại đến giữa trưa, tuy rằng cô cũng không rõ mình làm một ngày hai mươi tư tiếng có hai mươi tiếng đều đang ngủ thế nào, nhưng sự thật đã xảy ra như vậy.
Buổi trưa ăn cơm, Lý Đại Bảo phá lệ không ra ngoài ăn cơm trưa, chị cả Lý bưng bát cơm đưa vào phòng, kết quả chưa nói được vài câu đã bị đẩy ra ngoài.
“Không ăn không ăn không ăn! Đừng tới làm phiền con!” Giọng nói của Lý Đại Bảo vô cùng nóng nảy.
Lý Thanh Lê gắp một miếng cơm đưa vào trong miệng: “Sao mình cứ cảm thấy câu này nghe quen tai thế nhỉ?”
Lý Đại Nha thân là người bị hại đáp cực kỳ nhanh: “Cô út, ngày cô mắng chửi Vương Húc Đông đó cũng nói không ăn không ăn không ăn, Lý Đại Nha cháu đừng tới làm phiền cô. Một chữ cũng không sai, đương nhiên cảm thấy quen tai rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây