Cô vốn hơi béo, mùa hè sợ nóng nhất, đang nửa tỉnh nửa mơ đột nhiên nghe thấy vài tiếng nức nở cực nhỏ, cô vừa quay người, tiếng nức nở đã lập tức mất tăm.
Lý Thanh Lê chống tay ngồi dậy, tâm trạng không tốt cho lắm, hỏi Lý Nhị Nha ngủ ở đầu khác: “Tại sao khóc?”
Lý Nhị Nha vốn còn muốn giả ngủ, bị dọa sợ như vậy lại không ngừng nấc lên, lần này cô bé muốn giả bộ cũng không giả nổi nữa, chỉ có thể ra sức cuộn người lại, tiếng như muỗi kêu: “Cháu không… hức… khóc…”
Giờ này Lý Thanh Lê đã hoàn toàn không còn buồn ngủ nữa, cô dựng thẳng mí mắt, nói với vẻ không có một chút kiên nhẫn nào: “Cô đếm đến ba, không nói thì hôm nay chúng ta đừng ai ngủ, một… hai…”
“Cháu nói!” Lý Nhị Nha vội vàng bò dậy khỏi giường, ôm đầu gối, đầu cúi rất thấp: “Cháu chỉ muốn tặng… hức… cho cô Lưu một… hức… món quà. Mẹ cháu nói không có tiền… hức… cháu không nhịn được… hức.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây