Bà Điêu ho nhẹ một tiếng, trừng mắt nhìn cô: “Mẹ cũng không giận gì cả, là anh năm con quá tự ra quyết định, chuyện lớn như xuất ngũ này cũng không nhắc với người trong nhà một tiếng, nói xuất là xuất, chúng ta thậm chí còn chưa chuẩn bị gì cả.”
Ánh mắt của Lý Thanh Lê nhìn về phía Lý Thành Dương, thấy trên mặt anh ta mang theo nụ cười áy náy, nhưng trong mắt lại không có một chút hối hận nào cả.
Dù sao anh năm này của cô cũng là nam chính, cho dù vẻ ngoài hay là tính cách chắc chắn đều là người rất đặc biệt rất xuất chúng, ngũ quan của anh năm xuất sắc khỏi cần nhắc đến nhiều, nhưng muốn nói tính cách có gì đặc biệt, vậy dùng lời của cha mẹ nói chính là “độc,” từ nhỏ đã độc, cực kỳ có chủ kiến của mình, cho dù là cha mẹ cũng không thể lay chuyển được quyết định của anh ta.
Từ tòng quân đến xuất ngũ đều là quyết định của bản thân anh ta, thậm chí tên ban đầu của anh ta cũng không phải Lý Thành Dương, ông Lý đặt cho anh ta tên Lý Thành Phong nhưng anh ta không thích, chịu mười mấy trận đòn roi cuối cùng vẫn đổi tên.
Nghĩ như vậy, anh năm cô vì làm nam chính mà cũng trả giá quá nhiều rồi! Không những bị đánh rất nhiều vì đổi tên, mà còn muốn tới đại đội chịu đủ tôi luyện để rèn luyện cơ thể và trí tuệ, để sau này có thể dễ dàng bế công chúa Tô Nhân, để có thể đánh lại cha mẹ anh chị cực phẩm và vị hôn phu của Tô Nhân, để có thể một đêm bảy… khụ khụ, vì sau này có thể làm ghế làm giường cho Tô Nhân cho nên còn biết nghề mộc, vì nấu cơm cho Tô Nhân cho nên tài nấu nướng cũng không tệ, để có thể xứng với Tô Nhân thi đỗ đại học mà anh ta còn phải chịu khó học hành, nhiệt tình yêu cái học…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây