Vừa nằm xuống chưa được một phút, cô nghĩ đến chuyện gì đó đột nhiên ngồi dậy trên giường, đôi mắt đảo hai vòng, trên mặt mang nụ cười.
“Nhị Nha, cháu chơi với cô út một trò chơi giải sầu đi?”
Tay của Lý Nhị Nha đặt lên khung cửa, nghe được lời này vẫn ngoan ngoãn lùi lại, đáp một tiếng: “Vâng.”
Lý Thanh Lê thấy cô bé không hỏi một chữ nào, thầm nghĩ đứa trẻ thành thật này khiến mình cũng không quá tiện lừa nó.
Nhưng nghĩ vẫn hoàn nghĩ, cô vẫn ngồi thẳng người dậy, mỉm cười nói: “Trò chơi này tên là hỏi nhanh đáp nhanh, chủ yếu là tìm tòi nghiên cứu suy nghĩ đầu tiên sâu trong lòng cháu, cho nên khi trả lời cháu không cần nghĩ, chỉ cần nhanh chóng đáp theo cảm giác là được, hiểu chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây