Còn ngại chưa đủ, sau đó nói: “Hoàng Quảng Linh không có được danh sách giáo viên nói là cô giở trò quỷ cho nên sinh hận trong lòng. Bây giờ tôi mới phản ứng lại được, tôi bị cô ta khiêu khích lợi dụng, nếu như không phải cô ta thêm dầu vào lửa, tôi cũng sẽ không báo thù cô, bởi vậy toàn bộ chuyện này là âm mưu của cô ta, chúng ta đều bị cô ta chơi rồi! Kẻ đáng gờm nhất là cô ta! Các người tuyệt đối đừng bỏ qua cho cô ta!”
Mọi người không tự chủ được mà nhìn về phía Hoàng Quảng Linh đang đứng, nhưng lại không có một ai hết, vậy mà cô ta không biết đã lén chuồn đi từ khi nào.
“Đủ rồi!”
Lý Thanh Lê theo tiếng nhìn qua, lại thấy Tô Nhân đứng giữa bốn anh em nhà họ Lý và Lý Thanh Lê, chỉ vào Lương Lỗi trên đất với vẻ mặt oán giận: “Chuyện này Lương Lỗi và Hoàng Quảng Linh có lỗi, lẽ nào Lý Thanh Lê cô không có lỗi sao?”
Cô ta đã cực kỳ che giấu cảm xúc của mình nhưng trong mắt vẫn lộ ra một vẻ khinh thường và chán ghét: “Con người Lương Lỗi có hơi thiếu đạo đức và có chút tật xấu, nhưng ai không có khuyết điểm và tật xấu? Cô muốn chia cắt Ngọc Hân và anh ta thì cô có thể nói thẳng, tại sao cứ nhất định phải dùng những thủ đoạn nhỏ không ra gì đó để phá hoại mối quan hệ của bọn họ? Cô làm như vậy đã đạt được mục đích rồi, nhưng Ngọc Hân và Lương Lỗi có ai được sống tốt không? Cô tính kế Lương Lỗi như thế, Lương Lỗi có thể không hận cô được sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây