Thậm chí cô ta còn rất hối hận, sao mình lại mù mắt như thế, nhìn trúng loại ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo, nhưng thật ra là kẻ tiểu nhân? Coi độc vật thành bảo bối?
Giờ này khắc này, cô ta cảm thấy vô cùng may mắn, cũng may có Tiểu Lê, nếu không phải Tiểu Lê dứt khoát nhanh chóng giải cứu cô ta, cô ta và Lương Lỗi ở chung càng lâu, sau này tổn thương phải chịu cũng càng lớn. Cô ta thật sự không dám tưởng tượng khi giá trị lợi dụng của mình đã hoàn toàn hết sạch, thì tên tiểu nhân nịnh bợ ích kỷ lại bạc tình ác độc như Lương Lỗi sẽ đối xử với mình thế nào nữa? Chỉ sợ sẽ bị ném đi một cách không hề lưu tình như một chiếc tất rách? Thậm chí, nếu như mình có suy nghĩ báo thù anh ta, cũng chỉ sợ anh ta sẽ báo thù mình gấp đôi, chỉ hận cô ta không chết đi!
May quá, may quá! Tuy rằng chia tay buồn bã nhưng cô ta đã chịu đựng được, cô ta sẽ vào đại học Công Nông Binh, sẽ về lại gia đình ban đầu của mình, cô ta sẽ kết hôn và sinh con với người ngưỡng mộ trong lòng, cô ta sẽ cố gắng tỏa sáng tiến lên, trở thành người hữu dụng!
Cũng trong nháy mắt này, lòng biết ơn của Lưu Ngọc Hân với Lý Thanh Lê đã đạt đến đỉnh cao, vì cô gái trẻ mười chín tuổi trước mắt này mà vận mệnh của cô ta đã hoàn toàn thay đổi!
Lưu Ngọc Hân nhìn Lý Thanh Lê với vẻ mặt tràn đầy biết ơn, chỉ đáng tiếc bị Lý Thanh Lê hoàn toàn bỏ qua, lúc này toàn bộ tinh thần của cô đều bị trận chiến trước mặt thu hút, hơn nữa còn nhìn chằm chằm bốn anh trai đánh Lương Lỗi thành đầu chó mà không chớp mắt lấy một cái, nghe Lương Lỗi khóc càng lúc càng thảm, trong lòng quả thật sảng khoái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây