Lương Lỗi nuốt nước miếng: “Các các người đừng qua đây! Các người có bằng chứng gì chứng minh là tôi làm? Không có bằng chứng thì các ngươi chính là giết người bừa bãi! Tôi phải tới công xã, tới ủy ban cách mạng, tới ban thanh niên trí thức tố cáo các người! Tôi chính là trí thức từ thành phố lớn về quê, nếu tôi thật sự xảy ra chuyện, nhà họ Lý các người không thoát được đâu! Toàn bộ đại đội các người đều xúi quẩy theo! Các người cũng phải nghĩ cho kỹ đi!”
Gương mặt của anh cả Lý không có cảm xúc, anh hai Lý thì cười dữ tợn, anh tư Lý mang vẻ mặt hưng phấn, chỉ có anh ba Lý là vẫn coi như bình thường, nụ cười giống như gió mát trăng thanh vô cùng ấm áp.
“Đồng chí Lương Lỗi, bốn anh em chúng tôi đánh nhau từ nhỏ, ra tay rất có chừng mực, đảm bảo sẽ không đả thương những chỗ yếu hại của cậu, cậu cứ việc yên tâm. Ôi, thật ra tôi cũng không muốn đâu, muốn trách thì trách cậu hại em gái duy nhất của chúng tôi thành ra như vậy. Nếu như bốn người làm anh như chúng tôi không có một chút phản ứng nào, vậy người ngoài sẽ nói thế nào đây, có phải không? Cho nên cậu kiên trì chút nhé.”
Đôi mắt của Lương Lỗi sắp trừng đến nứt ra rồi, rõ ràng người đàn ông trước mặt là người có nét mặt hiền hòa nhất trong bốn người, nhưng tại sao nghe anh ta nói xong những lời này, mình không những không cảm thấy nhẹ nhõm ngược lại da đầu còn run lên từng đợt, lồng ngực căng lên, có một loại dự cảm “mệnh ta xong rồi.”
Anh ta còn chưa hít hơi vào, trước mắt đột nhiên tối sầm, chân của anh tư Lý đã đá thẳng xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây