Lý Đại Bảo với cái đầu chó gặm rưng rưng nước mắt, vô cùng oan ức: “Bà nội, cháu có làm gì đâu ạ?”
Bà Điêu lại đánh thêm cái nữa: “Trưởng bối nói chuyện còn dám mở miệng? Nhìn cái thứ xúi quẩy nhà cháu đi, mười sáu rồi còn tán vài cô gái nhỏ, trưởng thành rồi còn không phải chỉ có nước vào nông trường cải tạo thôi sao, bằng không nuôi cháu lớn như vậy, không lấy được vợ cũng thôi đi, lại còn làm mất mặt người trong nhà, bà không nhịn được nữa!”
Anh cả Lý xưa nay hiếu thuận, chỉ nghe lời mỗi mình mẹ mình, tuy rằng thương con trai, cũng không hiểu được tại sao đột nhiên mẹ anh ta lại nổi nóng, nhưng vẫn gật đầu lia lại.
“Mẹ, con đảm bảo sẽ quản tốt Đại Bảo, không cho nó lớn lên lệch lạc hại đời cô gái nhỏ nhà người ta!”
Lý Đại Bảo khóc không ra nước mắt, thật đúng là người ngồi trong nhà nhưng họa từ trên trời rơi xuống, cậu bé ngoại trừ lớn lên bắt mắt một chút chứ có chọc vào ai đâu?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây