Phó Bạch nghe được một nửa đôi mày nhướn lên, nhưng nghe đến cuối cùng lại sa sầm mặt mũi.
Anh trở tay kéo cánh tay Lý Thanh Lê rời đi, giọng nói trong trẻo dễ nghe: “Có gì hay để nói với anh ta, sự xuất hiện của anh ta chỉ kéo thấp chỉ số thông minh của toàn đại đội chúng ta xuống mà thôi.”
Lý Thanh Lê mặc cho anh kéo, “phụt” cái bật cười thành tiếng.
Hà Diệu Tiến bị oán tránh vẻ mặt cực thối, nhìn chằm chằm vào hai người đã chửi anh ta xong là bỏ đi, vô tình lại giống như tên đàn ông cặn bã hành sự xong mặc quần vào đã không nhận người, lại vì Phó Bạch cao hơn anh ta, cơ thể rắn chắc hơn anh ta, vừa nhìn đã biết đánh không lại, nên chỉ có thể phát hỏa ngay tại chỗ, tức giận điên cuồng một cách bất lực.
“Lý Thanh Lê! Nếu cô đã có đối tượng rồi tại sao còn nói vội tìm đối tượng, tốt nhất là cuối năm kết hôn? Không phải cô muốn chơi đùa người ta sao? Cô giả bộ cái gì, cô cũng không phải thứ tốt đẹp!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây