Diệp Thiên Hủy nghe tới hai chữ “tiền lương”, nhất thời không thể chấp nhận chuyện này được.
Sao cô có thể chấp nhận mình bị trừ lương chỉ vì chuyến xe buýt đến trễ được chứ?
Đã làm thì phải làm đến cùng, cô yêu cầu tài xế xe buýt mở cửa, sau đó xách túi đi xuống, vượt qua khung đường tắc nghẽn đầy xe buýt xe hơi rồi chạy như điên.
Thế là sau một đêm mưa thu, vào buổi sáng trong lành và ẩm ướt, giữa đường phố ồn ào tấp nập, mọi người chợt thấy có một cô gái mặc sơ mi quần jean, buộc tóc đuôi ngựa, chạy trên con đường nhựa bóng loáng không chút đắn đo.
Trông cô còn trẻ và gầy, nhưng sống lưng lại thẳng tắp, đường cong cơ bắp mềm dẻo lại rắn ròi, dáng vẻ khi chạy băng băng tràn trề sức sống thanh xuân, năng lượng của tuổi trẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây