Cô nhìn thấy anh đang mỉm cười nhìn mình, giống như chỉ buộc miệng nói ra.
Cô nhớ tới tất cả suy nghĩ của mình, những suy nghĩ kỳ lạ cũng không thể thốt nên.
Chắc là mình đã suy nghĩ nhiều rồi.
Cô nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, khi còn bé có điều kiện không tốt lắm, ăn cái gì cũng cần phải có phiếu, phiếu lương thực phiếu thịt phiếu gạo phiếu rau, lúc tết có thể bôi một chút dầu trong nồi cũng đã cảm thấy thơm lắm rồi, quả thật chưa từng ăn cái gì ngon hết.”
Cô cười cười nói: “Tôi tới Hồng Kông chính là do nghĩ sẽ không còn đói bụng nữa, tôi muốn ăn đủ loại ẩm thực, đủ loại đồ ăn ngon, nhưng mà đương nhiên thì điều kiện tiên quyết là phải kiếm được rất nhiều tiền, nếu không thì cũng không nỡ ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây