Mưa phùn lất phất, bóng trúc lay động, giữa những tán lá lay lay, một bóng người cao ráo, thẳng tắp đang đứng đó.
Là Vĩnh Thịnh Đế.
Y mặc một bộ trường bào lụa Kính Hoa vùng Duyện Châu, thẳng thớm và phong nhã, đứng dưới cơn mưa nhẹ, mí mắt khẽ rũ xuống, sắc mặt khó lường vui buồn.
Lúc ấy, Diệp Thiên Huỷ nhớ lại cảnh mình vừa nôn mửa, liền cảm thấy làn lạnh len lỏi từ lòng bàn chân lan lên.
Kỳ thực, lúc mới mang thai, nàng cũng từng nghĩ đến việc thẳng thắn với y. Dù gì nàng cũng là thần tử của y, mọi chuyện trong triều nàng hiểu rõ, y lại không có con nối dõi, đang chịu áp lực từ bốn phía.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây