Từ xa đã thấy tường thành Mẫn Châu đen sẫm, dựng đứng nơi sườn núi. Dưới chân thành, có dân chúng đang đi vào thành, người gánh quang gánh, kẻ đánh xe bò chở hàng, trông rõ là người từ xa đến ngang qua.
Quả thật cũng khá náo nhiệt.
Lúc ấy, Diệp Thiên Huỷ và Trần Hàm đã vào thành. Dù đây chỉ là một trấn nhỏ nơi biên ải, rõ ràng không thể so sánh với sự phồn hoa nơi Trung Nguyên, nhưng không ngờ cũng có phần náo nhiệt. Hai bên đường là dãy cửa hàng nhỏ, bày bán các loại đặc sản địa phương theo mùa, nào là quả óc chó, lựu, rồi đến cá khô, cua biển... tiếng rao bán vang vọng khắp nơi. Du khách và thương nhân qua lại nườm nượp, người người chen chúc lựa chọn mua hàng.
Diệp Thiên Huỷ dừng ánh mắt lại nơi một cửa hàng rượu. Quán đó treo rèm cửa vải caro đỏ trắng, trước bậc thềm xếp một hàng chum sành đen giống hệt nhau, miệng chum được niêm kín, bên trong là loại rượu địa phương tự ủ.
Nàng nhìn chằm chằm vào cửa hàng đó một lúc lâu, khiến Trần Hàm ở bên hiểu lầm: “Tướng quân, ngài muốn uống chút rượu chăng? Ta đi mua một hũ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây