Vĩnh Thịnh uống một ngụm, sau đó cúi đầu hôn Diệp Thiên Hủy, thế là men say lan tràn giữa môi răng hai người.
Từ xa, nơi đầu đường vọng lại tiếng chiêng trống rộn ràng mà trong phòng lại yên tĩnh đến lạ. Chỉ có lò than hồng khẽ nổ lách tách, ngọn lửa bập bùng soi lên gương mặt Diệp Thiên Hủy, cùng ánh mắt Vĩnh Thịnh dịu dàng rủ xuống.
Y vừa chậm rãi cảm nhận hương vị từ nàng, vừa cụp mắt ngắm làn mi đang khẽ rung rung vì xúc động.
Y thích nhìn dáng vẻ nàng khi động tình, đó là một Diệp Thiên Hủy hoàn toàn khác biệt, điều đó khiến y không khỏi suy nghĩ, nếu như Diệp Thiên Hủy khi xưa từng động lòng, từng yêu lấy mình, thì sẽ là dáng vẻ như thế nào?
Nhưng ý niệm đó, y cũng chỉ dám nghĩ thoáng qua mà thôi, tuyệt đối không thể!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây