Diệp Thiên Hủy đỏ mặt, hừ một tiếng: “Ông bà ta hay nói một xu một hào cũng làm khó anh hùng hảo hán mà. Tôi biết đánh võ đó, nhưng tôi có đi ăn trộm ăn cướp đâu mà có tiền, tôi còn không có việc làm đây này.”
Cố Thời Chương an ủi: “Thật ra không cần lo lắng thế đâu. Tôi đã hỏi thăm trước rồi. Tuy đãi ngộ công việc bình thường nhưng nhân viên chuồng ngựa được ăn cơm miễn phí trong nhà ăn nội bộ đấy. Cô chỉ cần trúng tuyển là không cần lo chuyện ăn uống nữa.”
Diệp Thiên Hủy: “Thật không?”
Cố Thời Chương gật đầu: “Người ta tuyển nhân viên khắt khe lắm, không phải ai cũng trúng tuyển đâu. Tuyển được nhân viên cũng phải đào tạo định hướng rõ ràng, đương nhiên phải có các chế độ ưu đãi, phúc lợi riêng chứ.”
Diệp Thiên Hủy: “Thế thì tốt quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây