Sự trốn tránh đã kéo dài quá lâu và cuối cùng, những lời ấy cũng trở thành ranh giới ngăn cách giữa hai người.
Anh nhìn vào mắt cô, rồi chậm rãi vươn tay về phía cô: “Hủy Hủy.”
Diệp Thiên Hủy nghe thấy tiếng gọi ấy, trong khoảnh khắc đáy mắt cô đã phủ đầy hơi nước.
Cô nhìn người đàn ông đứng trước mặt, chỉ cảm thấy ánh mắt anh như bao dung mọi thứ, dịu dàng như biển rộng, mà cũng sâu đến mức có thể nhìn thấu tất cả.
Dưới ánh nhìn chăm chú ấy, Diệp Thiên Hủy không còn cách nào để tiếp tục trốn tránh. Bởi anh đang đứng trước mặt cô, có thể dễ dàng nhìn thấu cô chẳng sót điều gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây