Cố Thời Chương nghe vậy thì hơi ngẩn người ra, sau đó lại mỉm cười, nụ cười rất khẽ, khàn khàn, và cũng rất ấm áp.
Anh cúi đầu hôn cô đầy yêu thương: “Anh cũng cảm thấy như vậy rất tuyệt.”
Nhiệt độ trong phòng tắm tăng lên, nụ hôn của người đàn ông càng thêm quấn quýt triền miên, nhưng Diệp Thiên Hủy lại nhớ đến giấc mơ của mình.
Sự giao thoa thời không và sự đối lập thân phận này khiến cô càng thêm xấu hổ trong lòng.
Cô dựa vào lòng anh, trong lòng thầm nghĩ, bí mật này có lẽ cô sẽ giấu kín cả đời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây