Anh suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng giải thích: “Cũng có liên quan đến lịch sử mấy trăm năm lạc hậu của Trung Quốc, trong đó không thiếu những người trong nước vì lợi ích mà buôn lậu các món đồ nghệ thuật có giá trị cao ra nước ngoài.”
Diệp Thiên Hủy nói: “Ồ, hoá ra là nội gián, tay sai của chủ nghĩa tư bản!”
Cố Thời Chương cười khổ: “Em cũng có thể nói vậy, nhưng cho dù là bây giờ...”
Anh đang nói thì ánh mắt chợt dừng lại khi nhìn thấy một khu trưng bày đồ sứ ở phía bên kia, vẻ mặt thoáng khựng lại một chút.
Diệp Thiên Hủy tò mò, bèn nhìn theo ánh mắt anh, vừa nhìn thì cũng bất ngờ không thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây