Diệp Thiên Hủy nghe ông ta nói thế cười khẽ: “Ông Mạnh dựa vào đâu mà nói lời này? Chẳng lẽ hôm qua ông đã gặp Kiến Tuyền?”
Mạnh Bảo Huy uống một ngụm trà lảng tránh, lúc sau mới nói: “Đúng, hôm qua tôi mới tới thăm tình huống cậu ta không tốt, không còn cách nào khác cậu ta là một đứa con có hiếu.”
Mọi người nghe thế đều ngẩn ra, khó tránh khỏi suy đoán xem có phải là nhận thân thật không?
Nào ngờ lúc này bọn họ chợt nghe được tiếng bước chân, uyển chuyển nhẹ nhàng đi tới.
Tiếng bước chân kia quá đặc trưng, thế nên mọi người đều vô thức nhìn sang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây