Mạnh Dật Niên nghe xong bỗng hiểu ra: “Cô nói cũng có lý.”
Diệp Thiên Huỷ nói: “Người trong cuộc thường mù quáng, anh mau đi làm đi. Anh có một người em trai giỏi giang như vậy, không phải nên tự hào lắm sao? Giờ không cần để ý đến những chuyện khác, có thể cho bao nhiêu thì cứ cho, có lẽ một ngày nào đó cậu ấy sẽ cảm động. Nhưng nhớ là sau khi đưa tiền rồi thì đừng lập tức đòi người ta nhận tổ quy tông, như vậy là biến thành giao dịch rồi, hiểu chứ?”
Mạnh Dật Niên hít sâu một hơi, gật đầu: “Cô nói đúng, tôi hiểu rồi.”
Khi Lâm Kiến Tuyền rời khỏi trường đua thì trời đã rất khuya.
Gần đây mẹ cậu ta lại trở về viện dưỡng bệnh, trong nhà cũng không còn ai, thêm vào đó giải đua Derby đang trong giai đoạn nước rút, phần lớn thời gian cậu ta đều ở lại trường đua tập luyện đến khuya, ban đêm thì ngủ luôn trong phòng nghỉ cạnh chuồng ngựa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây