Diệp Thiên Hủy khẽ đáp:
“Ừm.”
Ban ngày ra ngoài chơi, vừa dạo khắp nơi vừa ăn đủ món ngon, không gò bó, không ràng buộc. Đó mới thật sự là niềm vui tự nhiên.
Buổi chiều cô trở về phòng nghỉ ngơi, đến tối thì cùng Cố Thời Chương và mấy đứa cháu trai cháu gái tụ họp ngoài sân, tổ chức tiệc nướng BBQ. Hải sản được nướng lên thơm ngào ngạt, đậm đà hương vị vốn có. Bọn họ hầu như chẳng cần thêm chút gia vị nào mà món nướng vẫn ngon đến mức tưởng như mỹ vị của tiên giới.
Tay nghề của Cố Thời Chương rất tốt, nhưng kỹ năng ấy lại chỉ dành riêng cho Diệp Thiên Hủy. Đám cháu trai cháu gái chỉ biết tròn mắt thèm thuồng, tuy vậy cũng chẳng ai dám mở miệng than phiền gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây