Diệp Thiên Hủy nghe vậy thì thấy lòng mình khẽ rung động. Cô cảm nhận được bao nhiêu cảm xúc lạ lùng bỗng trào dâng.
Lời này của anh vừa mờ ám, uyển chuyển lại dịu dàng, làm người nghe không kìm được mà yêu thích trong lòng.
Cô có chút ngượng ngùng, khẽ cắn môi: “Vậy thì em không khách sáo nữa...”
Cố Thời Chương khẽ cười. Anh nâng tay lên, đan tay vào kẽ tay cô: “Nếu biết khách sáo thì không phải là em rồi.”
Diệp Thiên Hủy hừ một tiếng: “Nói như em tham lam lắm vậy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây