Cô lại nói: “Người của anh sắp xếp cho em, em vẫn dùng đấy.”
Bây giờ ra vào đều có vệ sĩ anh bố trí đi theo, cô càng ngày càng uy phong lẫm liệt.
Cố Thời Chương cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên má cô: “Là em nghĩ nhiều rồi, anh không cảm thấy có gì khó xử cả, anh cũng muốn giúp em, bất kể lúc nào, ở phương diện nào, cũng đều muốn giúp, em không cho anh giúp, anh mới khó chịu.”
Diệp Thiên Hủy vừa muốn mở miệng, Cố Thời Chương đã giơ tay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên môi cô.
Anh cúi xuống nhìn cô, cất giọng dịu dàng: “Anh biết tâm tư của em, em muốn dựa vào chính mình, rất nhiều lúc em không muốn dựa vào người khác, nhưng anh đôi khi cũng cảm thấy, hy vọng mình có thể là một người bạn trai hữu dụng, hy vọng...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây