Cô luôn có rất nhiều ý tưởng mới lạ kỳ quặc.
Diệp Thiên Hủy áp mặt vào lồng ngực rắn rỏi của người đàn ông, cảm nhận hơi thở mát lạnh phảng phất ấy, khẽ nói: “Anh đừng gọi em là Thiên Hủy nữa.”
Cố Thời Chương: “Vậy phải gọi là gì?”
Diệp Thiên Hủy nhắm mắt lại, im lặng một lúc, rồi khẽ nói: “Hủy Hủy.”
Cô cảm nhận rõ ràng rằng, khi mình thốt ra hai chữ đó, cơ thể người đàn ông thoáng cứng đờ lại một cách rất khó nhận ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây