Diệp Văn Nhân: “Thật hả? Cháu nghe Chí Sàm nói anh ấy từng gặp, hình như là diễn viên đóng thế chăng?”
Diệp Lập Chẩn cau mày nhớ đến bức ảnh mình từng xem. Người đàn ông mặc đồ bình thường, đội mũ lưỡi trai kéo thấp che nửa mặt, dáng người cao ráo, lại trông chẳng có gì nổi bật.
Ông ta lắc đầu: “Thôi, tạm thời mặc kệ nó, cứ để nó tự tung tự tác ngoài kia. Giờ quan trọng nhất là cháu phải nắm chặt Chí Sàm, giữ được cậu ta rồi, bác sẽ dốc sức giúp cháu.”
Diệp Văn Nhân chán nản: “Cháu hiểu rồi.”
Mùa đông ở Hồng Kông, ngoài kia cây phượng hoàng vẫn xanh mướt, mà cây hương phong lại càng thêm rực đỏ. Chỗ sâu trong rừng thoáng vang lên tiếng chim cu gáy như có như không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây