Diệp Văn Nhân mỉm cười: “Dạo này cha bận lắm mà, sao hôm nay lại quan tâm đến chuyện này thế?”
Ánh mắt của Diệp Lập Hiên thoáng lộ vẻ lạnh lùng.
Ông ta biết cô ta đang mỉa mai mình, chế giễ rằng ông ta không quan tâm đến cô ta.
Tuy nhiên, có một số việc ông ta đã nói rất rõ ràng từ trước. Bây giờ, việc ông ta vẫn giữ lại chút thể diện cuối cùng cho Diệp Văn Nhân là vì nể mặt cô ta đã gọi ông ta là cha suốt mười tám năm, đã là quá hết tình hết nghĩa rồi.
Ngay lập tức, ông ta chỉ khẽ cười: “Văn Nhân, dù gì thì trên danh nghĩa, con vẫn là con gái của cha. Cha cũng mong con được hạnh phúc nên mới hỏi, nếu con có kế hoạch nào khác, hãy báo trước cho cha biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây