Đối với điều này, Cố Thời Chương chỉ cảm thấy phiền phức, không buồn đáp lại.
Bây giờ nghe cô ta hỏi như vậy, anh chỉ nhạt nhẽo trả lời: “Còn.”
Diệp Văn Nhân lại cười lên tiếng: “Tình trạng con ngựa đó ra sao rồi? Chú nuôi ở trường đua ngựa Bestune hay Thung lũng Hạnh Phúc thế ạ?”
Chẳng qua Cố Thời Chương không mảy may hứng thú, chỉ hờ hững trả lời: “Chỉ là một con ngựa thôi, quên mất rồi.”
Nói xong, anh xoay người đi chỗ khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây