Anh nhìn sang Diệp Lập Hiên: “Lập Hiên, phiền anh ở lại tiếp giáo sư Cao. Tôi xin phép đi trước, tôi muốn ra ngoài, có lẽ ra ngoài dạo một chút, biết đâu lại gặp được một cô gái trẻ trung, trải nghiệm một cuộc gặp gỡ lãng mạn.”
Diệp Lập Hiên nghe xong, ánh mắt lập tức lạnh băng đến mức có thể giết chết người.
Giáo sư Cao cười vang: “Được rồi, tôi không giữ cậu nữa, cậu cứ tự nhiên, cứ tự nhiên!”
Cố Thời Chương rời đi, cưởi tủm tỉm nhìn Diệp Lập Hiên: “Hai người cứ tiếp tục, tôi xin đi đây.”
Vẻ mặt Diệp Lập Hiên thoáng cứng đờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây