Cố Thời Chương đang định giải thích, Diệp Thiên Hủy đã nói: “Tôi lười tranh cãi chuyện này với anh, anh mau tính sổ đi, tôi muốn trả tiền, tôi sẽ gom hết phí chuộc thân, tôi chi thêm ba mươi phần trăm phí bảo hiểm cho anh, để anh đỡ phải nói tôi lợi dụng anh!”
Cố Thời Chương: “Diệp Thiên Hủy, em bình tĩnh lại đi, bây giờ số tiền em có thể dùng đều dùng để trả cho mấy người huấn luyện ngựa hết rồi, em cần gì phải làm ầm ĩ lên đòi trả tiền thế chứ?”
Diệp Thiên Hủy kinh ngạc, sau đó lập tức phản bác lại: “Cố Thời Chương, anh đang nghĩ cái gì vậy hả? Cha của tôi có tiền, để cho ông ấy bỏ tiền ra giúp tôi ông ấy còn vui vẻ nữa đấy! Bây giờ thứ tôi không thiếu nhất chính là tiền, cô của tôi mới cho tôi mười cứa hàng hot, tôi chỉ cầm nằm không thu tiền thuê là đã có thể nuôi sống ngựa của tôi rồi, tôi đâu có thiếu tiền đâu?”
“Hiện tại chuyện làm tôi lo lắng nhất chính là có quá nhiều tiền, chẳng lẽ tôi vẫn không thể chia tay hay sao? Anh tặng tôi cái gì thì tôi sẽ trả lại hết toàn bộ cho anh, anh cứ trực tiếp ra giá đi, nếu thật sự không được thì tôi sẽ bồi thường thêm phí tổn thất tinh thần cho anh, cám ơn anh đã ở bên cạnh khiến tôi vui vẻ, nhưng bây giờ anh không còn tác dụng gì nữa, anh mau đi đi.”
Cố Thời Chương nghe vậy thì dừng một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây