Trong lòng Chu Uyển Lan hiểu rõ, nhưng cô ta cũng không nhắc tới, dù sao cũng là chuyện nhà người ta, sau khi hàn huyên vài câu, cô ta cũng ngồi xuống chỗ của mình.
Diệp Văn Dung và Diệp Thiên Hủy ngồi một bên, Chu Uyển Lan và Kha Chí Minh ngồi bên kia, chỉ cách một lối đi nhỏ, khi nói chuyện đều nghe được rõ ràng.
Chu Uyển Lan nhỏ giọng nói chuyện với Kha Chí Minh, Diệp Thiên Hủy cũng nghe, dường như bọn họ đang nói đến Cố Thời Chương, nghe ý tứ có vẻ là muốn cho Kha Chí Minh thỉnh giáo Cố Thời Chương: “Cậu ấy rất có kinh nghiệm với việc chăm sóc ngựa, con ngựa nổi tiếng của Anh quốc khi ấy chính là do một tay cậu ấy chữa khỏi.”
Thật ra giọng nói của Chu Uyển Lan rất nhỏ, theo lý thì Diệp Thiên Hủy không nghe được mới đúng, nhưng mà thính lực của cô quá tốt, thế nên nghe rõ vô cùng.
Nhất thời cô không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây