Diệp Thiên Hủy ân cần nói: “Không sao đâu, tại sao em lại phải tức giận với anh chứ? Em biết cũng không phải do anh cố ý, ai mà ngờ được sẽ có chuyện như thế này. Chúng ta đừng để tâm đến chuyện này nữa.”
Cố Thời Chương nhìn Diệp Thiên Hủy: “Sao hôm nay em như biến thành một người khác vậy?”
Hết sức dịu dàng, dịu dàng đến mức hơi giả tạo.
Diệp Thiên Hủy chớp mắt, rất ngây thơ nói: “Vậy à? Không phải bình thường em đều dịu dàng như vậy sao?”
Đương nhiên không rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây