Cô phải thừa nhận rằng Diệp Lập Hiên nói đúng.
Bằng cấp thì cô không hy vọng nữa, nhưng mở rộng kiến thức, đọc sách, nghe các buổi diễn thuyết từ nhiều người, nhìn nhận thế giới từ nhiều góc độ khác nhau thì đối với cô đều có lợi.
Diệp Lập Hiên nhìn cô với vẻ mặt rõ ràng đã mềm lòng: “Cũng không nhất thiết phải ép buộc con, thật ra còn tùy vào sở thích của con.”
Diệp Thiên Hủy không mấy vui vẻ: “Nghe lời cha, được chưa!”
Diệp Lập Hiên cười: “Đúng rồi, lát nữa ăn cơm xong, con về trước đi, cha có chút việc cần xử lý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây