Ông ấy dừng một lát, cắn răng nói tiếp: “Tôi tin nó sinh ra đã không tầm thường, nó nhất định có thể làm được và khiến cho mọi người hiểu rằng dù cho nó từng rơi vào vực sâu địa ngục cũng vẫn có thể đứng dậy và trở thành vương giả của trường đua ngựa.”
Cố Thời Chương có ý muốn chuyển nhượng Long Quang đứng dưới tên của Diệp Thiên Hủy nhưng cô lại cảm thấy một con ngựa có tiếng như Long Quang quá quý trọng nên cô chỉ muốn mượn nó để vượt qua cuộc thi này thôi chứ không hề muốn chiếm làm của riêng.
Tuy nhiên Cố Thời Chương lại quá cố chấp: “Nếu như sau này bạn anh hỏi lại thì anh cũng cần một lý do, tốt nhất là cứ ghi danh trực tiếp bằng tên em. Từ giờ trở đi, việc ăn uống của nó đều dựa vào em, em hãy kiếm tiền chăm sóc nó thật tốt còn anh cũng không cần qua loa những việc như đối nhân xử thế kia nữa. Nếu không, tóm lại anh sẽ khó ăn nói với bạn bè.”
Diệp Thiên Hủy nghĩ thấy cũng có lý, chỉ là cô lập tức nghĩ đến bây giờ dưới tên của mình đã có một con là Đằng Vân Vụ, giờ lại thêm một Long Quang, một lúc nuôi hai con, áp lực cũng không nhỏ.
Đương nhiên cô cũng phải cân nhắc đưa hai con ngựa này tới công ty đua ngựa, có điều vẫn phải phân chia công tư rõ ràng, huống chi lỡ như Long Quang có thành tựu hơn thì tiền thưởng cũng khá lúng túng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây