Anh thương tiếc ôm lấy khuôn mặt cô, cúi đầu hôn lên khóe môi cô giống như đang dọn dẹp đống lộn xộn, tỉ mỉ kiên nhẫn hôn từng từng nơi trên môi cô để làm ẩm.
Diệp Thiên Hủy chỉ cảm thấy toàn thân không còn sức lực, đến đầu ngón tay cũng run rẩy.
Cô nhắm mắt lại và cảm nhận cảm giác anh mang lại cho cô, một cảm giác phức tạp vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.
Đây là đường phố, người đến người đi, có người tò mò nhìn qua và cũng người hét lên rằng thật là ngọt ngào.
Cuối cùng, Diệp Thiên Hủy yếu ớt vùi đầu vào vai của Cố Thời Chương, cô ủ rũ ôm lấy vai anh và tham lam hít lấy hơi thở của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây